-
滦溪经雨浪生花,晓碧翻光漾晓霞。
川上风烟无定态,尽供新意与诗家。
-
春云乍出山有无,春云巳去春山孤。
山光空濛不可写,正要云气相萦纡。
山吞云吐变明晦,半与嵓谷生朝晡。
轻林萧萧暗溪树,馀影漠漠开樵居。
舟人舣棹并沙尾,坐看缥缈摇空虚。
-
朱橘复朱橘,传分包贡实。
煌煌中堂榜奇画,照公堂前萱草碧。
公今致养丰䘵食,更取蛮珍奉颜色。
举觞一笑三千秋,坐看诸孙索梨栗。
-
平明发郊墟,独步跄躞蹀。
引领发前程,日出烟未灭。
林迥鸟始喧,麦短牛已啮。
春阳气未壮,道左尚残雪。
长风拂归袂,凛欲变冬洌。
-
堂前种萱忧可忘,不如生儿喜殊常。
呕哑啼笑彩衣侧,满堂和气生嘉祥。
燕寝香凝佳梦兆,与佛同生佛亲抱。
我来初见出锦绷,肌肉照人眉宇好。
世间儿子空纷纷,如君此儿真慰人。
-
宦游履危涂,常撄机阱惧。
家居对田园,信脚得平路。
渊明千载士,既出乃更悟。
新欢见僮稚,喜气到草树。
胸中自立豁,所适皆胜遇。
-
壬辰二月六日夜梦作一绝句其词曰矫冗连天花春风动光华人眠不知眠我佩绛红霞梦中自以为奇绝觉而思之不能自晓故作是诗以纪之
梦中作诗真何诗,梦中自谓清且奇。
觉来反覆深讽味,字偏句异诚难知。
岂非梦语本真语,无乃造物为予嬉。
君不见庄周古达士,栩栩尚作蝴蝶飞。
我生开眼尚如此,况在合眼夫何疑。
-
万生扰扰安其安,鸴鸠不羡鹏飞抟。
端知扶摇上九万,无异跳跃蓬蒿间。
是身江海一漂粟,身外纷然皆外物。
一廛傥可容所寓,何用渠渠作高屋。
知君从道由心成,昔焉忘俗今忘形。
-
三星排空山月明,思归客子夜半行。
单衣短褐风凄清,响踏黄叶栖禽惊。
匆匆晓转沙岸侧,枯蓼寒芦鸣索率。
山月欲随山烟黑,前途无人脚无力,行路难,堪叹息。
-
楚清之画乐天小娃撑小艇偷采白莲回不解藏踪迹浮萍一道开诗因题其后
乐天归卧湖山边,閒买池塘娱莫年。
小蛮巳老樊素去,心地玲珑如白莲。
室中谁遣散花天,故点襌衣香破襌。
鸳鸯为报窃花处,题诗要戏小婵娟。
红妆秋水照明蠲,清之粉本清且妍。
-
君从郁葱几时来,郁葱山色空崔嵬。
白云巳自动归意,蟏蛸蛜蝛况可怀。
薰风浊酒非莓苔,那知空斋响蚊雷。
酒酣临风解相忆,唤取玉笛传清哀。
-
苡珠散遗胄,我姓出冯翊。
空闻华山名,未始见颜色。
三峰擢觚棱,经眼但石刻。
那知玉井莲,香落清渭北。
巅崖划变转,势走关辅窄。
-
山云駃如驱,山雨沛如倾。
幽人梦初醒,卧听檐溜声。
雷霆怒相搏,似与阴阳争。
蛟龙久何蟠,始此幽蛰惊。
馀花晓犹落,竟日方破晴。
-
官居坐官府,不见青山青。
閒来亭上看,青山绕重城。
左见青山纵,右见青山横。
具敖浮虚碧峥嵘,群峰连娟相缭萦。
县庭无事苔藓生,独携珍琴写溪声。
-
川流为潴钜野阔,水色天容两开豁。
山随水远势奔骛,骏马西来衔辔脱。
山前云木散不收,坐看木末来归舟。
秋容澄明纳万象,画本寂默横双眸。
谪仙曾来钓烟碛,想见夕阳寒影只。
-
云山空,冈阜重,槲叶半湿新霜红。
溪猿得意适其适,閒攀静桂晴光中。
孤麇何从来,寂历野竹风。
举头相视不相测,昂藏却立如痴童。
鲲鹏负云天,斥鴳处蒿蓬。
-
社栎赋散材,乃遭匠石嗤。
高梧中宫徵,不能保孙枝。
全伤随用否,理固不可移。
堂堂十八公,端劲出天姿。
蟠根借馀润,茂郁清溪湄。
-
人生天地真蘧庐,外物扰扰吾何须。
与其羁馵齐辕驹,岂若饮□随骀驽。
不知掉尾忘江湖,呴呴濡沫胡为乎。
谁念挟卷矜村墟,磨丹点黝围樵苏。
申鞭示箠严范模,矍如狙翁调众狙。
-
昭阳宫里千蛾眉,中有一人轻欲飞。
娣妹夤缘特新宠,六宫铅粉无光辉。
春回太液花如绣,花底轻风扶翠袖。
君恩不许作飞仙,襞积宫裙留浅皱。
君王贪宴温柔乡,木门不省摇仓琅。
-
我从渡淮涉高邮,雪风连日吹行舟。
维扬地西闯夜色,星月隐见边城楼。
晴光破晓射瓜步,照耀玉宇开琼洲。
冯夷收威浪妥帖,容我一到金山头。
金山胜槩冠吴楚,万础蟠峙江中流。
[金]
1134 年 ~ 1211 年
党怀英的诗文全集
共 76 诗文