-
就木陈人作鬼祈,贪狼虐狈想非非。
蓬莱远售神仙药,辽海私分日月旗。
高祖不兴狐语诞,蜀王惭死鳖灵归。
盲伧话柄传千古,竞指金星是紫微。
-
刀砧鱼肉肆威棱,太息潼州十六征。
树剥千层收尽木,瓜经三抱痛无藤。
雄拿白取双生活,搜粟摸金两股肱。
野舍荒田多饿殍,慈悲犹自说能仁。
-
旧王宫殿血犹殷,草草人云我亦云。
焚据纷争同是贼,豨鸡臣妾迭为君。
巴蛇吞象终无骨,菜圃营宫值几文。
测量不通贪念重,不知何日运风斤。
-
秦守千年作壮观,导流穿岭出奔湍。
分枝立表存遗庙,低筑深淘置堰官。
孟浪大言裁旧制,鲧湮无力挽狂澜。
腴田万顷将成海,尚有旁人冷眼看。
-
寒食年年,自焚诗哭秋坟鬼。
小溪流水,多是眸中泪。
不敢言功,只怕难辞罪。
金堤溃,大遭焚毁,没甚英雄味。
-
青溪神女,别我多年矣。
突地峨妆来梦里,梦在吴头楚尾。
亭亭玉杵腰纤,相思相恨绵绵。
今夕仙云来只,与君一别多年。
-
久借他乡作故乡,同诗同酒做商量。
思向峨眉分尺地,留意,开窗昂首话云将。
可惜眉山三父子,已死,只今还在在文章。
天下已无人可说,零落,千年名福更谁当。
-
求花锦窟,整年年,身住愁堆儿里。
鸥社白头三两辈,一半秋坟诗鬼。
倦网渔归,还林鸦密,渺渺寒江水。
高冠吟啸,许多孤冷风味。
谁问玉海千寻,金山万迭,裹著兴亡泪。
-
久不相逢,是同谁并驾著天风至。
满鬓黄尘,到梁州何事。
诗朋半死,共君话,泪流如雨。
杀虎雄关,屠鲸沧海,数翁而已。
英雄萁灰豆泣,剩江东渭北,几家游子。
-
百年心事,在大沽沧海,沪淞明月。
诗侣东归,久不践锦官鸥约。
消海狂言,制龙神咒,羞对群儿说。
闲中无事,吴钩细细磨薄。
遥问水底鱼龙,得几寸腥波,同天量阔。
-
江山一角,笑琐琐六朝,后庭花落。
两水环城如画,已无宫阙。
渡江五马成龙后,守衰残,紫金山薄。
八牛云起中原,鞭马北驱胡貉。
到今日笙歌沸地,可认得秦淮,女墙来月。
-
江流不尽,甚雨打风吹,扫英雄兴。
六代繁华宫阙,不曾留影。
渡江一堑分天下,让燕云与旁人领。
古人已死,今人龙虎,恨何能忍。
念曩日听歌夜醒,自磨薄青蛇,为侬销恨。
-
走天涯,楚江淮甸,经年都没人问。
一宵能做多回梦,休待梦残人醒。
春易尽,偏不著,断鸿离燕通声信。
此情难忍,是恼我太深,抛伊太久,温婉变成恨。
吴江外,今夕霜风正冷。
-
一种心情人不会,花要长开,酒要长长醉。
天不与侬消遣地,锦官城窄锦江细。
冷月笼云风乱起,触动豪情,流下英雄泪。
小小神州三万里,年年岁岁闲淘气。
-
铁骨奇男禁得冷,寒冬已过春风醒。
水溢岷江游兴紧,行期稳,江神开著夔门等。
踏遍荆扬还越岭,清淮凿口通无定。
笑斫扶桑闲煮茗,人不信,老来拗转乾坤柄。
-
青门不许英雄住,要将我行行何许。
半壁漏天谁与补,夔门剑阁,东吴西楚,总是关心处。
前朝几点消寒雨,留得梅花红半树。
旅馆沉思无一语,灯光如月,酒尊如海,双眼明如炬。
-
长空皓魄,可照见乾坤,有些污秽。
万里江山如画,倒悬金背。
三朝七姓凋残后,几堆坟,英雄零碎。
斗杓南指,六诸侯外,突横天鬼。
恨当日龙头鼠尾,费十部旌旗,一身惭愧。
-
凭高一览,看走海长江,自成天堑。
千古英雄拼死,自相涂炭。
兴亡尽在斜阳里,葬西风,谁先谁晚。
爝火星传,鸣笳月渡,付与何人管。
我来此题诗放胆,听楼上箫声,夜深才断。
[清]
1861 年 ~ 1947 年
朱青长的诗文全集
共 158 诗文