-
龙骧蝉蜕薄肠翁,起灭无端尚未穷。
燕燕玉筐鸾子毈,依依罗幕凤儿工。
深宫剑履骄穷寇,大阀诗书误小同。
怕读十年新秽史,且栽桃李坐春风。
-
厌居华屋爱渔矶,自斫迷阳种蕨薇。
十日乱明春梦短,八方供赋暖人稀。
传家准备修茶史,破虏终当仗酒旗。
荒水野鸥云外鹤,近来均向北山飞。
-
风云漂落万年枝,苦向黄泉哭可儿。
龙沼管弦天上曲,霓旌烟露月边词。
晨华夕瘁哀荣木,暮种朝繁爱兔丝。
我自不堪今更老,辟嚣终日下重帏。
-
一剑宵磨恨未阑,雄心消灭泪声酸。
重修旧业屠龙好,颇念年荒养虎难。
倏忽可怜南北帝,鬼蛇深爱圣贤官。
桃僵李代寻常事,莫遣坚车识路漫。
-
干戈转眼换三朝,血海刀丛结死交。
鹊起固难栖帝馆,鹿肥终得借君庖。
言深患难兼金答,唱到兴亡碎玉敲。
花实不成枝叶乱,南旌多事责苞茅。
-
自信奇儿石敢当,今朝携手上河梁。
蛇头失跗愁身短,蜃喙分鳌笑海荒。
群力有时迁重鼎,好风难禁折枯杨。
瀛洲浅浅清如镜,愿种蓬蒿莫种桑。
-
苦雨幽篁径路迷,黄牛归马去无期。
三天使命风雷塞,十殿森罗鬼怪奇。
小醉呜呜环子女,夜灯轧轧念丁妻。
只今才信青山好,不向髡奴插反旗。
-
冷眼模糊看太空,草间偷活笑群雄。
骥行千里需良驭,艾蓄三年少国工。
春后槁花村女拙,钱荒沽酒薄夫穷。
十前九蹶家家险,请治崎岖作大通。
-
亡羊死鹿两难知,但恨宁馨少可儿。
饮酒得仙余亦想,读书延世我何訾。
于今真爱人无几,后此能传或是诗。
泠砚窄笺数行字,人间休认托宫词。
-
卧醒还斋薄有闻,鸟夷虾族说瓜分。
不因残世将尧舜,长拟分天造雨云。
销铁劲馀双烈士,枕戈闲死六将军。
东华灵气无时竭,会有祥麟统兽群。
-
追悼尧仁与舜华,巍巍声教及流沙。
衣裳大会亡牛耳,剑腹新官署虎牙。
潭水竭衷承碛树,春风时鬓附村花。
蜉蝣朝暮冥灵觉,不敌闲斋两盏茶。
-
弦管分曹曼舞时,神仙年命远无期。
春宵云雨蛟龙妾,内室干戈虎豹骑。
大海已枯江更浊,少时无乐老尤悲。
孤身哭国逃刑刖,遏怨鸣天凤鸟迟。
-
燕台吴会十经秋,雨舫烟灯处处留。
金殿升贤天子黜,绿林为贼丐儿羞。
且分峨岳当窗眼,并取嵩高作枕头。
得此仅堪梅鹤住,鬼车龙血听悠悠。
-
破柳荒榛噪暮鸦,寒灰尸气召群邪。
昂头说国三千辈,奋舌谈兵五十家。
江外我同鸥最好,天边微剩月无瑕。
金沙走海澄清少,闻说黄流更可嗟。
-
水随山北又西归,柳线东风两不违。
匹马万骑心志广,乱莺三月友朋稀。
最能殃鬼唯黄纛,第一高人是布衣。
可惜汪汪翠湖水,豢龙成鲋养虾肥。
-
楚江夔峡远迢迢,才与京华隔一宵。
潦草兴亡终北气,苍茫山水尽南条。
断肠弦管翻新破,唤鬼歌词续大招。
可惜妆楼人太俗,绝无残泪点新朝。
-
朝来楚尾夜吴头,更上梁园旧酒楼。
丰乐买驴行子去,太行归雁范阳秋。
天下几人知杜甫,老夫从此倦东游。
吟鞭剩草今无用,留载春航话白鸥。
-
不信崔郎在上头,白云黄鹤两悠悠。
乾坤破碎馀今我,天地吟诗剩此楼。
大敌尊前逃李白,英雄无罅觅荆州。
荒荒海月生残夜,照见鱼龙熟睡不。
-
乱草狂花太不齐,寒烟高卷野云低。
鸟垂王气争巢北,柳爱斜阳故向西。
小苑歌珠莺弄舌,南宫战血马殷蹄。
窗前绝好青山色,自酌莲花嚼玉齑。
-
失魂逋去笑神巫,知是龙蛇第几图。
争树语莺黄济济,交枝新露绿涂涂。
神仙饥渴炊顽石,草木旌旗瘁老奴。
西北近边烽火密,梁乔何日遣罴貙。
[清]
1861 年 ~ 1947 年
朱青长的诗文全集
共 158 诗文