-
书画船头虹月残,海岳庵外江声寒。
南宫父子不可见,此纸疑直千琅玕。
青山势远横江断,绿树成村隔沙乱。
轻舠并坐渔樵人,安得中流分席半。
由来小米笔力殊,晋魏书法兼有馀。
-
淮树何苍苍,淮流下汤汤。
水木相荏苒,中有君子堂。
眷彼堂中人,意气如圭璋。
金榜昔高捷,花县方回翔。
不愿縻好爵,幡然归故乡。
-
讲筵命下甚愧疏庸不足以从诸君子之后辄赋一诗录呈舜咨侍讲养正伯常二太史
天王重稽古,文教被九寰。
济济夔龙徒,终日奉宴闲。
自惭樗散质,久厕词林间。
一旦误简知,许缀经帏班。
儒冠岂徒荣,君德重有关。
-
外貌猖狂内乐真,醉来谁主复谁宾。
等闲不是攒眉社,自有壶天一样春。
-
十三日文华后殿早进读尚书孟子午进讲大学衍义日以为常读毕赐宴讲毕赐茶上皆呼先生而不名惭感之馀敬赋以志
禁中清切异人间,诏许词臣奉燕闲。
新政屡闻诛左道,遗书真欲见西山。
猥加体貌惭天语,愧乏箴规动圣颜。
日转觚棱才罢讲,外庭催上午朝斑。
-
与亨大懋衡二太史天瑞元益贯之三给事同游神乐观是日廉伯有约不至
城楼旗角荡朝晖,行入郊坰访翠微。
尘净石坛门闭早,藓封山径客来稀。
柳阴闲系青骢马,花气浓薰白苎衣。
南郭堤沙平似掌,不妨身戴月明归。
-
百文灵柯立青铁,一簇仙花缀红雪。
天然异种如二难,故向人间斗奇绝。
绿阴下扫黄尘空,花气入水香冥濛。
等闲阅世动千百,万木几许惊秋风。
行台作寿淮南道,堂上争看画图好。
-
瑶峰玉树玛瑙坡,宝祐墨本来宣和。
天山羝乳纥干雀,此景此意将如何。
御笔中题福王字,生绡上遣龙图志。
凤山日永万机轻,廊庙几人同受赐。
天人想像冰雪颜,好文亦自非等闲。
-
黄芦萧萧石齿齿,泷水有声松有子。
西风原野窅无人,越鸟西来碧山趾。
一雌刷羽升树颠,一雄举武如相怜。
笙竽唱和白日静,金翠照耀秋江鲜。
尚方不受珍禽贡,饮啄随时度春梦。
-
庚戌元日县中随例望阙行礼因思旧岁是日方在清化寺守冻感时抚躬率然赋此
去年借榻眠萧寺,节候惊心感逐臣。
今岁挈家还故里,溪山容我作闲人。
梦回桑下馀三宿,兴到梅边又一春。
鹄立县衙还自幸,得随簪笏望枫宸。
-
清风明月两闲人,何用浮名绊此身。
闭户著书多岁月,野花啼鸟一般春。
-
山过东阿两路分,草中无限昔人坟。
等闲却忘征骖苦,贪看残碑到夕曛。
-
幽人最得幽居乐,山上危亭溪山阁。
时容野客到柴关,不放红尘过林薄。
新秋众木青且黄,烟中远浦闻鸣榔。
渔樵倘许结新社,便欲垂涎云水乡。
半枕悠悠梦初起,忽见丹青如梦里。
-
当今写鱼谁第一,安福刘郎募俦匹。
父子同为供奉官,等闲不下丹青笔。
刘郎写鱼如写人,想像天机精入神。
云雷惨澹真宰戚,波涛汹涌阳侯嗔。
令君何从得此轴,咫尺江乡夺人目。
-
小揽山中盛丘壑,朅有幽人恣行乐。坐间时弄七弦琴,到处还随九皋鹤。
春波澹荡风日清,耳畔忽闻环佩声。古人虽往古音在,坐使一川鱼鸟惊。
石径盘回绝尘侣,砂顶昂藏缟衣举。幽人鼓掌一和之,万里闲云自容与。
君不见蜀川太守报政成,一鹤一琴随马行。又不见义山诗人杀风景,煮鹤烧琴对佳境。
幽人不求禄二千,幽人不赋西昆篇。祇与双清作东道,见者一任称何仙。
-
忆在姑苏与顾天钖郎中语次亦有亡弟之感惨然对泣不能自胜因追次其韵一首
泉下应无日再晖,一灯寥落伴僧扉。
重阳为尔愁看菊,未老凭谁共采薇。
妙质固应天最靳,芳年真与世轻违。
等闲不敢娱亲侧,忍见同时旧彩衣。
-
望琅琊诸山不及游典术魏延追及诵吾同年庄孔阳司副四十年来方一到之句不觉笑曰孔阳谢病居江浦去滁不百里而近尚半世一至况碌碌我辈乎马上次韵一首以示延便中寄声孔阳未必不为之抚掌也
林壑分明自一寰,酿泉声出两峰间。
百年纸上看陈迹,寸日忙中负此山。
到处僧为风月主,生来谁似水云闲。
逃名更笑庄周懒,半世方成一往还。
-
半生多病里,天不庇穷儒。
药有寻方苦,钱无卖俸馀。
暗消闲岁月,久废旧时书。
却幸身长在,愁怀且破除。
-
翰苑曾通籍,祠曹久缀班。
片符分虎重,双毂映朱殷。
具服朝辞陛,严装夜出关。
亲交开祖道,远役壮离颜。
蜀岭烟岚匝,泸江雪浪顽。
-
渺渺桐江水,矗矗桐江山。
上有子陵台,孤绝难为攀。
下有七里滩,照影清尘颜。
幸哉君宦游,落兹山水间。
朝登野亭望,暝见渔舟还。
[明]
1445 年 ~ 1499 年
程敏政的诗文全集
共 2567 诗文