[唐]
769 年 ~ 827 年
沈传师的诗文全集
共 9 诗文
-
承明年老辄自论,乞得湘守东南奔。
为闻楚国富山水,青嶂逦迤僧家园。
含香珥笔皆眷旧,谦抑自忘台省尊。
不令执简候亭馆,直许携手游山樊。
忽惊列岫晓来逼,朔雪洗尽烟岚昏。
-
墨宝三千三百馀,展开胜读两车书。
人间要字应来尽,呼作零金也不虚。
-
僧爱白云溪上飞,白云深处敞禅扉。
莫言便是无情物,思着故乡依旧归。
-
积雪山阴马过难,残更深夜铁衣寒。
将军破了单于阵,更把兵书仔细看。
-
京路马骎骎,尘劳日向深。
蒙泉聊息驾,可以洗君心。
-
曾对金銮直,同依玉树阴。
雪英飞舞近,烟叶动摇深。
素萼年年密,衰容日日侵。
劳君想华发,近欲不胜簪。
-
安期何事出云烟,为把仙方与世传。
只向人间称百岁,谁知洞里过千年。
青牛到日迎方朔,丹灶开时共稚川。
更说桃源更深处,异花长占四时天。
-
京路马駸駸,尘劳日向深。
蒙泉聊息驾,可以洗君心。
-
承明年老輙自论,乞得湘守东南奔。
为闻楚国富山水,青嶂逦迤僧家园。
含香珥笔皆眷旧,谦抑自忘台省尊。
不令执简候亭馆,直许携手游山樊。
忽惊列岫晓来逼,朔雪洗尽烟岚昏。